Wednesday, February 6, 2019

ÂM HÔN


KỲ NHÌ

- Trần Thiên Lang
Một màn sương mỏng lạnh lùng buông
Che nửa vầng Trăng héo hắt buồn
Tiếng cú kêu đêm dài thảm nảo
Như mừng báo hỷ cuộc âm hôn...
Một chiếc thuyền hoa đậu bến sông
Đón đưa ai đó bước theo chồng
Chập chờn ánh đuốc trên bờ vắng
Lọng tán dàu dàu trước gió Đông
Một đoàn mâm quả dẫn đi đầu
Chú rễ nàng dâu bước ngay sau
Hai họ lửng lơ theo bén gót
Âm thầm đám rước lướt đêm thâu
Cũng mắt tô xanh cũng má hường
Xiêm y lồng lộng gió muôn phương
Đầu thôn tiếng chó tru thê thảm
Linh cảm dật dờ những bóng xương
Ta thấy ghen hờn đến ứa gan
Bỗng đâu gió giật mảnh khăn voan
Thì ra nàng ấy sang thuyền mới
Đám cưới nhà ma thật rở ràng!
Ẻo lả bầy ma chân hỏng đất
Ngang qua cái xác chẳng còn hồn
Trân người đứng đó hờ tay vẫy
Tiễn một mối tình xuống mộ chôn
Rồi đây bóng nhạn hóa xa xăm
Hạnh phúc vui vầy ở cõi âm
Thui thủi mình ta trong trống vắng
Dù đêm có dậy ánh Trăng rằm.