Friday, February 6, 2015

TRỞ GIẤC



- Trần Thiên Lang

Khuya trở giấc ánh trăng xuyên màn cửa
Chiếc giường êm một nửa trống từ lâu
Chợt nhớ xưa ta khóc cuộc tình sầu
Từ khoảng tối của vực sâu quá khứ
Có những lúc muốn làm thân lữ thứ
Bước đăng trình xin học chữ quên thôi
Để một mai lưu lạc cuối phương trời
Cũng xóa được những thương đau tủi hận