- Trần Thiên Lang
Mẹ!
Hai ngày tuổi con đâu đã lớn
Có biết gì mà Mẹ bỏ con đi
Kiếp sống nầy vốn tử biệt sinh ly
Nhưng thà chẳng khai sanh chi ra nó
Con bật khóc giọng khàn không thành tiếng
Trong sở làm họ mời miếng bánh birthday
Cắn môi cười mà dạ thấy tái tê
Máu và lệ ngược về tim đau buốt
Trong sở làm họ mời miếng bánh birthday
Cắn môi cười mà dạ thấy tái tê
Máu và lệ ngược về tim đau buốt
Nghe tiếng "Mẹ" của một ai vừa thốt
Mà đành lòng mình rốt cuộc vậy sao
Cuộc trùng phùng con biết tựa chiêm bao
Đến hết kiếp chắc khi nào gọi "Mẹ"
Mà đành lòng mình rốt cuộc vậy sao
Cuộc trùng phùng con biết tựa chiêm bao
Đến hết kiếp chắc khi nào gọi "Mẹ"
Mẹ!
Hai ngày tuổi Người xin con dưỡng dục
Ơn tái sinh sâu tựa Thái Bình Dương
Giờ xa rồi Mẹ về cõi Tây phương
Con suốt kiếp vẫn là thương Mẹ nhất
Hai ngày tuổi Người xin con dưỡng dục
Ơn tái sinh sâu tựa Thái Bình Dương
Giờ xa rồi Mẹ về cõi Tây phương
Con suốt kiếp vẫn là thương Mẹ nhất
Còn mấy bữa cận kề ngày sinh nhật
Bao năm qua Mẹ tất bật lo toan
Những mong đem một cuộc sống vuông tròn
Cho thằng nhỏ xưa chẳng còn phụ mẫu
Bao năm qua Mẹ tất bật lo toan
Những mong đem một cuộc sống vuông tròn
Cho thằng nhỏ xưa chẳng còn phụ mẫu
Con nhớ Mẹ ruột gan đà chín nẫu
Nỗi buồn lên cao thấu mấy tầng mây
Sinh nhật nầy vui được với ai đây
Khi cõi thế con không còn có Mẹ
Nỗi buồn lên cao thấu mấy tầng mây
Sinh nhật nầy vui được với ai đây
Khi cõi thế con không còn có Mẹ