Wednesday, March 5, 2014

HỦY DIỆT


- Trần Thiên Lang

Giây phút cuối khi bị người hủy diệt
Giọt máu ta vắt cạn kiệt linh hồn
Sau mùa yêu ta phải được đem chôn
Vùi thân xác lún sâu lần mộ huyệt
Ta chẳng trách ta còn là giọt huyết
Thuở nhân gian chưa được biết hình hài
Đã ngậm ngùi vĩnh biệt ánh ban mai
Nơi cõi chết chỉ miệt mài tăm tối 
Chuyện yêu đương nào phải là cái tội
Kết trái rồi sao bức lối dưỡng sanh
Nhân danh gì lại dứt bỏ đoạn đành
Mà nhân loại không thành toàn danh phận
Nhân danh gì buộc thân ta lận đận
Chịu nổi trôi trong nghiệt cảnh luân hồi
Dứt thương yêu có cay đắng bờ môi
Tạo nghiệp ác đừng một lời trốn tránh
Nhân danh gì rồi ngày kia cô quạnh
Lê thân già trên những bước ngả nghiêng
Thì hãy nhớ và đừng nên than trách
Kiếp phù sinh sao đầy dẫy muộn phiền