- Trần Thiên Lang
Lần
giã biệt kể từ mùa thu trước
Cuộc tình đầu sau đó cũng vội đi
Rồi đông đến nghe lòng thêm giá buốt
Ánh mắt nào vương mãi mối sầu bi
Cuộc tình đầu sau đó cũng vội đi
Rồi đông đến nghe lòng thêm giá buốt
Ánh mắt nào vương mãi mối sầu bi
Trên
cành nhánh tuyết treo tan thành nước
Gót phong trần bước cô độc chiều đông
Qua lối cũ mắt môi vừa nghe ướt
Chợt gió luồng lạnh đến tận bên trong
Gót phong trần bước cô độc chiều đông
Qua lối cũ mắt môi vừa nghe ướt
Chợt gió luồng lạnh đến tận bên trong