Wednesday, August 13, 2014

CON NƯỚC ĐẦY VƠI



- Trần Thiên Lang

Con nước lúc đầy lúc lại vơi
Trăng kia tròn khuyết mãi xa vời
Tỳ bà giọt ngọc còn gây lạnh
Bến nước Tầm Dương rũ bụi đời
Những muốn như là Lý trích tiên
Ôm trăng đáy nước chẳng ưu phiền
Thề nguyền xưa đó dìm trôi hết
Để khỏi bận lòng dáng Nguyệt viên
Buông cần chết lặng chờ tăm cá
Khắc khoải buồn vui cứ lại đầy
Trông bóng trăng nhòa soi đáy nước
Mà lòng bỡ ngỡ đó hay đây...