Wednesday, March 5, 2014

KHÓC MỘ



- Trần Thiên Lang

Giật mình đêm chợt nhớ thương ai
Hiu hắt canh khuya gió thở dài
Nghĩa địa nghe vang mùi tử khí
Canh tàn khóc mộ kẻ liêu trai
Dương gian âm cảnh cách chia đôi
Nẻo đó người đi vỡ mộng rồi
Kẻ ở bên đời ôm hận tủi
Mong sao rút ngắn cuộc luân hồi
Xuân buồn mi ứa lệ chưa khô
Hạ khóc tìm ai chốn hải hồ
Thu vắng thân người sâu đất lạnh
Đông sầu tuyết trắng một màu tô
Hãy xóa người ơi những nợ nần
Trót vay chưa trả của tình quân
Đời nay kiếp nữa hay muôn kiếp
Vẫn đợi hồn về nối ái ân
Em là bóng quỷ biết yêu thương
Vẫn đến tìm ta lúc gió sương
Canh vắn tình dài ai có hiểu
Âm thầm nuốt lệ mỗi đêm trường

Đành thôi đã vướng sầu sinh tử
Quyến luyến mà chi nửa cuộc đời
Chén rượu chia tay nầy vĩnh biệt
Mồ em ta khóc hận tình ơi