- Trần Thiên Lang
Lạc lỏng đêm khuya ngỗng gọi bầy
Nửa nghe tựa khóc nửa như ngây
Bóng hình ai đó còn nhung nhớ
Hơi thở ả nào chẳng dứt dây
Hỡi liễu thành Đài, thôi ngọc nát
Ôi lan ngự uyển, ngát hương thay!
Cổ kim nhân thế ai mà chẳng
Chuốc cạn chén này biết có say