Wednesday, March 5, 2014

TRUYỀN THUYẾT MỸ NHÂN NGƯ


- Đồng tác giả: Phùng Thúy Nhàn, Ngọc Phương (LG LE), Trần Thiên Lang cùng Tử Trận

Chuyện kể rằng nơi đại dương sâu thẳm
Từ ngàn năm cũng chẳng rõ thực hư
Một nàng tiên tên gọi Mỹ Nhân Ngư
Chưa vương vấn những ưu tư trần thế
Sáng hừng đông nàng khoe mình trên bể
Nắng yêu thương ve vuốt tấm thân ngà
Chiều nô đùa cùng sóng biển hát ca
Đời tươi đẹp chẳng vương màu sầu thảm
Một ngày kia trời kéo cơn mây xám
Biển thét gầm gây bão táp cuồng phong
Một thuyền buôn bị vùi lấp giữa dòng
Chàng thủy thủ thoát khỏi vòng sinh tử
Số phận chăng xui người tiên gặp gỡ
Câu ước thề cùng kết nợ se duyên
Khách anh hùng tao ngộ gái thuyền quyên
Nồng hương lửa nguyện thiên niên gắn bó
Lời vàng đá keo sơn vẫn còn đó
Tâm tư chàng theo gió gởi muôn phương
Vọng xa xăm khắc khoải những chiều buông
Lòng mong mỏi nơi cố hương quay gót
Rồi một ngày nắng vàng lên chót vót
Theo thuyền buôn chàng trở lại quê xưa
Mỹ nhân sầu ngơ ngẩn mắt thu mưa
Ngồi lặng lẻ vọng phu hồn vò võ
Tình chưa trọn lệ thành cơn mưa đổ
Chia tay nhau đắng từng giọt sầu bi
Chàng ra đi nàng ôm mối tình si
Nơi biển cả sóng rầm rì than khóc
Chàng vẫn sống kiếp hải hồ ngang dọc
Nhưng chưa lần quay trở lại chốn xưa
Nàng mỏi mòn cứ trông đợi sớm trưa
Nơi ghềnh đá mặc tình cho mưa gió
Anh trần thế, em chốn đại dương đó
Nhớ cuồng điên tìm anh khắp ngõ đường
Tim khô cạn máu dường như ngừng chảy
Chốn thủy triều anh hãy đến cùng em
Ngày lại qua ngày đêm lại qua đêm
Thạch bàn cũ nàng chờ chàng quay lại
Da thịt rũ nhưng cốt xương tồn tại
Chứng tích này ghi lại chuyện tình yêu
Chuyện tình yêu trong một sớm một chiều
Duyên Tiên Tục vương mang nhiều khổ lụy
Mỹ Nhân Ngư sắc son lòng chung thủy
Ôm cuộc tình vạn kỷ vẫn hoài mong