Wednesday, March 5, 2014

CẢM THÁN


- Trần Thiên Lang

Thương cảm đời mình tựa bức tranh
Nét sầu sao cứ mãi loanh quanh
Mực đen nhòe nhoẹt danh không toại
Giấy trắng luốc lem mộng chẳng thành
Thân dãi phong trần trơ mắt tái
Tóc buồn danh lợi bạc đầu xanh
Bôn ba nửa kiếp lòng chưa thỏa
Thiên định cơ duyên dạ cũng đành