- Trần Thiên Lang
Kéo
tấm chăn mây Nguyệt ẩn mình
Dường như dỗi phận cứ làm thinh
Dầm sương ngọn cỏ sầu ngơ ngác
Níu gió nhành cây mộng rập rình
Sớm Hạ ngại ngần câu gá nghĩa
Chiều Thu ngấp nghé chuyện trao tình
Từ xưa lơ lững duyên tròn khuyết
Vương vấn ngàn năm một bóng hình
Dường như dỗi phận cứ làm thinh
Dầm sương ngọn cỏ sầu ngơ ngác
Níu gió nhành cây mộng rập rình
Sớm Hạ ngại ngần câu gá nghĩa
Chiều Thu ngấp nghé chuyện trao tình
Từ xưa lơ lững duyên tròn khuyết
Vương vấn ngàn năm một bóng hình