Thursday, October 1, 2015

BÓNG QUỶ



- Trần Thiên Lang

Nắng đã tắt từ lúc trời vào tối
Nửa trăng gầy cũng treo lửng tầng không
Ta ngồi giữa bao mả mồ hoang phế
Rợn da người bởi những ngọn âm phong
Khuya lạnh ngắt gió đung đưa bóng quỷ
Ghé môi hôn thắm thiết mớ xương tàn
Rơm rớm lệ khóc hình hài chưa hủy
Để hồn sầu tan biến khỏi trần gian

Khi tư tưởng vẫn chưa là sỏi đá
Cho đêm đen còn vọng tiếng hoang đàng...