Thursday, October 23, 2014

DĨ VÃNG



- Trần Thiên Lang

Bao mùa trước ngõ lá vàng rơi
Bóng nhạn xa xăm vẫn cuối trời
Nắng Hạ nhạt nhòa tâm quyến luyến
Mưa Thu dìu dịu trí chơi vơi
Giờ đây mực tím còn lưu bút
Thuở ấy tình xanh khó ngỏ lời
Kỷ niệm ngờ chôn trong dĩ vãng
Sóng lòng bỗng dậy ngất trùng khơi