Thursday, September 4, 2014

NÍU MÀU NHUNG NHỚ



- Trần Thiên Lang


Biển tự nghìn xưa sóng vẫn dồn
Vỗ tung bờ đá mỗi hoàng hôn
Từng nghe nước chảy buồn tâm dạ
Mới thấy chiều rơi buốt cõi hồn
Vạn vật dần tan trong vũ trụ
Nhân tình vụt hiện trước càn khôn
Tay không cố níu màu nhung nhớ
Chuốc lấy đơn tư lạnh tủi hờn