- Trần Thiên Lang
Cứ những tưởng Tình Đầu là khó đổi
Nào ngờ đâu Tình Cuối lại "bất hối" lòng ai
Trong canh thâu người mộng cuộc yên đài
Mà Tình Giữa có hoài vương khóc hận?
Trải năm tháng người qua bao lận đận
Khách anh hùng có dày dạn phong sương
Gái thuyền quyên dẫu má thắm môi hường
Ôi dâu bể biết sao lường sóng gió
Ôi dâu bể biết sao lường sóng gió
Bao bến nước biết bến nào mở ngỏ
Thuyền thuận dòng cập bến đổ niềm vui
Và nẻo nao ghềnh thác cứ ngược xuôi
Mềm tay chống giữa sóng đời cuồng nộ
Ta vẫn biết còn yêu là còn khổ
Đoạn tình buồn khó thố lộ cùng ai
Bấy lâu nay thao thức những đêm dài
Hỡi ma nữ!
Tay trong tay vẽ cuộc Tình Giữa Giữa
Tay trong tay vẽ cuộc Tình Giữa Giữa