Tuesday, March 11, 2014

TRĂNG VỠ




- Trần Thiên Lang

Năm ấy mùa mưa em nhớ không
Yêu đương, dang dở má phai hồng
Vì đâu xui khiến tình không trọn
Lơ lửng trăng buồn, lơ lửng trông 
Đêm nay gió lạnh buốt lòng ai
Nức nở con tim tiếng thở dài
Mù mịt sương khuya trời ảm đạm
Phất phơ áo trắng dáng sầu lai 
Héo hắt không gian rớt nỗi buồn
Màn đêm vàng võ ánh Trăng buông
Bóng em thấp thoáng về trong gió
Cay đắng đong đầy chén rượu suông 
Lai láng hồn Thu run lá đổ
Mơ hồ tiếng cú gọi canh thâu
Chim xanh vỗ cánh hồn Trăng vỡ
Đọng lại trong tim một khối sầu