Wednesday, April 30, 2014

ĐƯỜNG TRẦN



- Trần Thiên Lang

Thu tàn nhặt xác lá Thu rơi
Đông đã về đây buốt miệng cười
Xuân đến Hạ sang ngày tháng lụn
Vần xoay con Tạo một năm trôi
Cây cỏ bên đường vẫn cứ xanh
Đêm mưa ngày nắng ngậm sương lành
Hết xanh rồi úa, rồi tàn úa
Trải cuộc luân hồi rất mỏng manh
Hồn thơ mê mãi một đường trần
Tục lụy bao lần nhọc tấm thân
Như dẫu xác này phơi thục lộ
Vẫn xin viết trọn mấy câu vần