Thursday, November 6, 2014

ĐỐI NGUYỆT



- Trần Thiên Lang

Trăng trên cao có phải sầu tuyệt vọng
Mà hững hờ chiếu rọi giữa không trung
Soi thế gian trong ánh sáng lạnh lùng
Có biết được ta muôn phần buồn bả
Ánh trăng buông trên tàn cây cỏ lá
Hồn thơ ta dày đặc dưới trăng mờ
Canh từng canh đối nguyệt với vần thơ
Say nghiêng ngả qua những giờ u uất
Ta giờ đây với cõi lòng thổn thức
Đợi trăng về tỏa sáng giữa ngàn sao
Hỡi trăng ơi trăng biền biệt phương nào
Lòng nghe nghẹn giữa dâng trào xúc cảm
Hồn ta bay trên tầng mây u ám
Trong u hoài tăm tối của màn đêm
Trong tương tư men rượu thấm môi mềm
Trong nỗi nhớ bên thềm đầy mộng mị