Xướng:
TRÊN ĐỈNH ƯU PHIỀN
- Ngọc Phương
Trèo lên đến tận đỉnh ưu phiền
Trải chiếu nằm lì giả ngủ yên
Thách với phong trần đong gió bụi
Thi cùng tuế nguyệt đếm truân chuyên
Canh tàn khắc lụn xâu duyên vỡ
Tháng lại ngày qua rải mộng nguyên
Cõi tạm thuyền neo đâu cũng thế
Dòng đời nghiệt ngã cứ an nhiên
Trải chiếu nằm lì giả ngủ yên
Thách với phong trần đong gió bụi
Thi cùng tuế nguyệt đếm truân chuyên
Canh tàn khắc lụn xâu duyên vỡ
Tháng lại ngày qua rải mộng nguyên
Cõi tạm thuyền neo đâu cũng thế
Dòng đời nghiệt ngã cứ an nhiên
Họa:
XUỐNG VỰC HOAN CA
- Trần Thiên Lang
Xuống vực hoan ca cũng rất phiền
Đâu ngờ muốn ngủ lại không yên
Giăng màn người bảo là chung thủy
Mắc võng họ cười chẳng chính chuyên
Hòn bấc ném ra duyên phải vỡ
Cục chì quăng đến mộng nào nguyên
Trần ai đã thế đừng nài ép
Thế sự du du để tự nhiên
Đâu ngờ muốn ngủ lại không yên
Giăng màn người bảo là chung thủy
Mắc võng họ cười chẳng chính chuyên
Hòn bấc ném ra duyên phải vỡ
Cục chì quăng đến mộng nào nguyên
Trần ai đã thế đừng nài ép
Thế sự du du để tự nhiên