Tuesday, April 29, 2014

ĐƠN CÔI


- Trần Thiên Lang

Một vành tang trắng phủ quanh đồi
Thế sự thăng trầm theo nước trôi
Thao lược giờ đây đành bỏ mặc
Hùng tâm dạo đó phải buông xuôi
Hỏa hồng Xích Bích tiền lai vãng
Kiếm tận Ô Giang hậu khứ hồi
Cổ độ lơi cần tư cố quốc
Đông người sao vẫn thấy đơn côi