Wednesday, April 9, 2014

NGỒI XUỐNG ĐÂY



- Trần Thiên Lang

Ngồi xuống đây, mầy đừng buồn đừng tủi
Khi thân kia mầy hiến núi sông này
Gặp lần này rồi chia biệt từ đây
Bước lãng du tao rày đây mai đó
Tao biết chứ cuộc đời mầy khốn khó
Sống gian nan vất vưởng cho qua ngày
Tao hiểu được mầy không có ngày mai
Đời gió bụi không làm mầy khuất phục
Ngồi xuống đây, mình trải lòng thêm chút
Nhớ khi xưa khói lửa ngút trời mây
Một mình mầy mở đường máu giải vây
Cứu đồng đội nên giờ mầy thế đấy
Kể từ ngày mầy bị thương dạo ấy
Cho đến ngày ác nghiệt tháng tư đen
Tao kiếm mầy khắp thành nội vùng ven
Chỉ những mong trả cái ơn cứu tử
Ngồi xuống đây, mầy ăn chút đi chứ
Tao nói gì thì mầy cứ kệ tao
Nhìn cảnh mầy sống vất vả lao đao
Tao thương mầy không bút nào tả hết

Thôi con người chỉ một đời là hết
Tao khuyên mầy tin tưởng ở tương lai
Nước non này sẽ chấm dứt độc tài
Là luật định của vần xoay lịch sử.