Friday, April 11, 2014

MA ẢNH



- Trần Thiên Lang

Vẳng tiếng quạ kêu giữa chập chùng
Sương buồn buông phủ kín không trung
Chập chờn trong gió mờ ma ảnh
Vẫn nét kiêu sa vẫn nảo nùng
Ta cách biệt nhau nửa đoạn đời
Từ lần gặp gỡ nắng chiều vơi
Âm dương đã rẽ người đôi ngả
Hai hướng Tử Sinh khóc hận trời
Em giờ hóa kiếp đã là ma
Giỡn gió đùa mây dưới Nguyệt tà
Xơ xác thân tôi màu cỏ lá
Còn đâu hơi sức ghẹo Hằng Nga

Thôi nhé từ đây thôi nuối tiếc
Âu là số phận gái thuyền quyên
Xin vùi đáy mộ tình oan nghiệt
Để một mình tôi với muộn phiền